Edit : Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Lửa lớn đầy trời, không có sự sống, máu tươi chảy thành sông, thi thể chồng chất thành núi.
Hình ảnh dừng ở một khung cảnh như thế, toàn bộ không gian yên tĩnh không một tiếng động.
Thiếu nữ váy áo ửng đỏ đứng trên thi cốt, thần sắc từ dại ra đến khiếp sợ.
Sao nàng lại ở đây?
Vu Hoan đạp máu tươi, từ từ đi đến, những khuôn mặt trong quá khứ nàng không thể phân biệt được bây giờ lại vô cùng rõ ràng.
Nhưng mà trên mặt bọn họ bị máu tươi bao trùm, đôi mắt trừng lớn, còn lưu lại tia hoảng sợ trước khi chết.
Vu Hoan không dám đối diện bọn họ, nàng đột nhiên nhanh hơn bước chân, chạy ra đến đại điện nơi xa.
"Tiểu Hoan Nhi."
Hình ảnh đột nhiên thay đổi, giây tiếp theo nàng bước vào đại điện, lâm vào trong bóng đêm.
"Tiểu Hoan Nhi." Tư Hoàng nắm lấy tay Vu Hoan, thần sắc có chút nôn nóng: "Tại sao nàng còn chưa tỉnh lại?"
Thần sắc của Thích Bách Thảo trấn định: "Lòng có ma chướng."
"Sư phụ, Ngài nói bậy sẽ bị báo ứng." Thần Phong chầm chậm dịch đến, liếc nhìn Vu Hoan một cái, cười cười không chút nào để ý: "Nàng đã hoàn toàn dung hợp với cổ sức mạnh kia, đù... rốt cuộc là làm sao được vậy?"
Ánh mắt lạnh lẽo của Tư Hoàng đảo đến, Thần Phong càng cười vui vẻ: "Chịu đựng được, nàng có thể tự do khống chế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1520342/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.