Edit : Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Vu Hoan lắc lắc cổ có chút cứng đờ, biểu tình trên mặt rất quỷ dị.
Thật đúng đờ mờ đúng là Huyền Vũ kìa!
"Hừ, đã tin chưa?" Thanh Miện lại lần nữa khôi phục hình người: "Ngươi mau chóng để cho ông đâm mười đao, ông muốn đi ngủ đông."
Ngủ đông...
Thật sự nghĩ mình là rắn à?
Khóe miệng Vu Hoan giật giật, thần sắc thay đổi, hung thần ác sát nói với hắn: "Muốn báo thù à, không có cửa đâu."
"Ngươi..." Thanh Miên lại muốn động thủ, lại bị Thích Bách Thảo túm chặt.
"Thanh Miện, hôm nay ngươi đánh cả một ngày rồi, có phải nên trở về nghỉ ngơi không?" Trò khôi hài cũng đã xem đủ rồi, bọn họ cũng còn phải nghỉ ngơi.
"Ngươi nói thế làm ông có chút hơi mệt."
"Đúng đúng, sư đệ, mau đưa Thanh Miện trở về nghỉ ngơi." Thích Bách Thảo nhanh chóng nói với Thích Bách Khô bên cạnh, giọng nói đặc biệt nhấn mạnh.
Thanh Miện có chút chần chờ, nhìn Vu Hoan, nóng lòng muốn thử, hiển nhiên vẫn muốn báo thù.
Thích Bách Thảo khuyên can mãi mới khiến Thanh Miện từ bỏ, đi theo Thích Bách Khô rời đi.
"Phù..." Thích Bách Thảo lau lau mồ hôi lạnh trên trán, làm cốc chủ mệt mỏi quá, xem ra phải nhanh chóng quăng cục diện rối rắm này ném cho sư đệ mới được.
"Tư Hoàng công tử, nếu Vu Hoan cô nương đã không sao, các vị..."
Vu Hoan nhìn Thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1520345/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.