Edit : Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Vu Hoan tránh khỏi trung tâm chiến đấu, dịch đến bên cạnh thiếu nữ.
"Tránh ra, đừng đến đây." Thiếu nữ dùng tay bụm mặt, dáng vẻ của nàng, sao có mặt mũi gặp người?
Vu Hoan đồng tình nhìn nàng ta một cái, sau đó bế Nam Chi lên, vô cùng phối hợp đi mất...
Thiếu nữ từ khe hở giữa các ngón tay nhìn bóng dáng Vu Hoan, trong mắt hiện lên một tia ảm đạm.
Cô nương đó tên Nam Chi? Vì sao số mệnh lại tốt đến vậy?
Vu Hoan ôm Nam Chi đến một bên, vỗ vỗ gương mặt Nam Chi: "Nam Chi, Nam Chi, Nam Chi..."
Nam Chi chầm chậm tỉnh lại, tầm mắt mơ hồ rõ ràng lên: "Vu Hoan cô nương? Ta... Thẩm đại ca đâu?"
Vu Hoan chỉ chỉ Thẩm Thiên Lị đang đánh nhau với Sở Vân Cẩm bên kia.
Nam Chi lắc lắc đầu, còn có chút mê mang, nương theo sức lực của Vu Hoan ngồi dậy, ánh mắt rơi xuống trên người Thẩm Thiên Lị.
Sao lúc trước nàng lại ngất xỉu?
Hình như là Thẩm đại ca từ trên không trung bay xuống, trước mắt nàng tối sầm lại liền mất đi ý thức...
Đúng rồi, trận pháp...
"Vu Hoan cô nương, đã xảy ra chuyện gì? Trận pháp phong ấn..."
"Đừng nóng vội." Vu Hoan vỗ vỗ bả vai Nam Chi, từ từ kể chuyện lúc trước lại một lần.
Nam Chi nghe xong có chút phát ngốc: "Ý của Vu Hoan cô nương là Thẩm đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/441708/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.