Kỳ thật nói đến cùng, nếu không phải bởi vì nó trói định sai người, Phồn Tinh cũng không cần phải chịu qua nỗi khổ lớn như vậy.
Sưu Thần Hào chỉ cần tưởng tượng như vậy, trong lòng liền ảo não khó chịu, 【 cô có thể hay không nói chuyện cùng tôi một câu nha? Cô vui vẻ lên một chút được hông, muốn tôi làm cái gì đều được. 】 trọng điểm là, nó trong lòng có loại dự cảm xấu đang trào dâng, thực sợ hãi.
Tóm lại nó có cảm giác, Phồn Tinh không ở trong trầm mặc mà bùng nổ, vậy rất có khả năng liền sẽ ở trong sự trầm mặc dần dần trở nên biếи ŧɦái.
"... Tôi không muốn nghe chê cười." Phồn Tinh nửa ngày sau mới nhảy ra mấy chữ, "Tôi muốn nhìn Nhị Cẩu, múa thoát y."
Sưu Thần hào:??? He tui! Nói còn không bằng đừng nói!
【 Tôi không mặc quần áo, tôi chỉ có lông thôi a. 】 nó thực đứng đắn, không có như đáng khinh như trong tưởng tượng của người khác nga.
"Múa thoát lông, cũng có thể." Phồn Tinh chậm rì rì, nhưng thực bướng bỉnh.
【...】 ngươi là ma quỷ sao? Sưu Thần Hào quả thực nhịn không được biến thành anh da đen dấu chấm hỏi đầy mặt.
Phồn Tinh còn chỉ lo chấp niệm trong lòng mình, "Đã nói, làm tôi vui vẻ, cái gì đều được. Kỳ thật, tất cả đều là gạt người. Mới không phải thật sự muốn cho tôi vui vẻ, cẩu lừa đảo."
Sưu Thần Hào cảm thấy phảng phất có một cái nồi từ trên trời giáng xuống, hơn nữa chuẩn xác không hề lầm lẫn nện thẳng vào trên đầu của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-nhan-vat-phan-dien-hom-nay-cung-that-ngoan/2071788/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.