Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Tạ Trản tìm cơ hội về nhà một chuyến.
Tạ Như Nhân cười như không cười nhìn hắn: "Nha, đại minh tinh đã trở lại nha."
Tạ Trản không muốn nói chuyện vô nghĩa với bà ta: "Rốt cuộc bà muốn cái gì?" Hắn vẫn luôn nỗ lực khắc chế cảm xúc chính mình, hắn thậm chí đã muốn phát điên rít gào lên, hỏi rốt cuộc phải làm thế nào bà ta mới bằng lòng buông tha cho hắn?
Có thể xem ở chút quan hệ huyết thống, đừng ép chết hắn được không!
"Mẹ nuôi dưỡng con bao nhiêu năm qua, đương nhiên là hy vọng con hiếu thuận mẹ rồi." Tạ Như Nhân tỏ vẻ đương nhiên nói: "Giờ con đã có tiền đồ, vậy mà lại không nói cho mẹ, mẹ đây thật đau lòng nha."
Tạ Trản sờ con dao trong túi.
Hắn muốn đâm chết Tạ Như Nhân!
Nhưng trước mắt lại hiện ra hình ảnh Phồn Tinh nghiêng đầu bán manh, làm hắn không khỏi lùi bước.
Có những con đường, một khi đặt chân lên sẽ không thể nào quay đầu lại được nữa.
Nếu hắn gϊếŧ Tạ Như Nhân, đời này, đừng mong cùng Ngọc tiểu thư ở bên nhau.
"Ở bên ngoài hơn nửa năm, được bao ăn bao ở, chắc là dư không ít tiền nhỉ? Trước tiên nộp lên hiếu thuận mẹ một chút, mẹ sẽ đi ra ngoài nói vài lời tốt đẹp về con."
Hiện tại Tạ Như Nhân cũng không định làm công phu sư tử ngoạm.
Dù sao hắn cũng chưa xuất đạo, tiền kiếm được có lẽ không nhiều.
"Được, tôi sẽ đem tiền tới đưa bà." Tạ Trản lựa chọn thỏa hiệp.
Bà ta chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-nhan-vat-phan-dien-hom-nay-cung-that-ngoan/2072089/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.