Editor: Đào Tử
_________________________
"Mổ ra thấy cái gì?"
Bùi Diệp nghe xong dừng bước chân lại.
Trên mặt vững như bàn thạch, nội tâm đã sớm thóa mạ liên hồi.
Cô chỉ bình thường ra cửa, kiếm chút điểm công đức bình thường, giết con hổ hại người bình thường...
Sao lại trùng hợp như vậy, từ trong bụng hổ mổ ra đồ vật?
Quản gia không biết nghĩ tới điều gì, biểu lộ hơi mất tự nhiên vặn vẹo.
Đáp án của hắn cũng vượt quá dự đoán của ba người.
"Là người."
Tần Thiệu ừng ực nuốt nước miếng một cái.
"Người sống?"
Không đợi quản gia trả lời, Bùi Diệp bĩu môi nói: "Thời điểm ta phát hiện con hổ đó nằm bên dòng suối, ngày đã leo đến điểm cao nhất."
Từ giữa trưa đến cái giờ này, ít nhất cũng đã ba giờ.
Người nào có thể ở trong bụng hổ sống ba giờ?
Nếu người bị con hổ ăn vào còn sống, Bùi Diệp sao có thể không phát hiện?
Còn nữa ——
"Với cái miệng con hổ, cho dù là đứa trẻ nhỏ cũng vô pháp một ngụm nuốt sống. Trong bụng có người, đó cũng là nhai nát nuốt vào."
Đợi Bùi Diệp nói xong những cái này, quản gia mới bổ sung câu trả lời chính xác.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-2-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/1296858/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.