Edit : Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Vu Hoan đứng trong bóng đêm, kim quang quay xung quanh nàng, nàng giống như một thứ gì đó phát sáng.
Thần sắc nàng lạnh băng, nhìn những khuôn mặt phía dưới, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng.
Khi những khuôn mặt đó tiếp cận nàng, nàng giơ Thiên Khuyết Kiếm trong tay lên, nhanh nhẹn sạch sẽ chém xuống.
Kim quang hiện lên, từng khuôn mặt của từng người rơi rụng thành ánh sao, dần dần biến mất.
Không gian hắc ám đột nhiên chuyển đi.
Lửa lớn đầy trời, thi thể chồng chất thành núi, ở đây như là một lò sát sinh.
Nhưng xung quanh rất yên tĩnh, tình cảnh như thoáng bị dừng lại.
Cả người Vu Hoan cứng đờ, đôi mắt hiện lên tia đau đớn, nhưng sau một giây lại rút đi.
Nàng không ngừng báo trong lòng, đây không phải sự thật.
Đây chỉ là ảo cảnh, nàng muốn đi ra ngoài.
Vu Hoan hít sâu một hơi, cưỡng chế mình không nhìn thi thể kia, nhấc chân đi đến một chố.
"Hoan Nhi, cứu tỷ, cứu tỷ."
Trước mặt đột nhiên xuất hiện một người, đó là một gương mặt rất trẻ tuổi, tia kinh sợ và tuyệt vọng đan chéo trên mặt. Nàng ta gắt gao túm Vu Hoan, như là bắt được cọng rơm cứu mạng.
"Hoan Nhi, tỷ không muốn chết, cứu tỷ..."
Mí mắt Vu Hoan cũng không nâng, Thiên Khuyết Kiếm chém xuống, người nọ biến mất trước mặt nàng.
Kế tiếp không ngừng có người xuất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1533267/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.