Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)
___
Thiên Nguyệt dẫn theo Diêm Tố lên đường với tốc độ nhanh hơn, cũng không phí thời gian nhiều đã đến Tiên Lộc Đài.
Diêm Tố nhớ đến lần trước đến mình bị ngăn ở bên ngoài, vốn tưởng Thiên Nguyệt cũng sẽ bị ngăn lại.
Ai biết Thiên Nguyệt lại nhẹ nhàng đi vào.
Thấy Diêm Tố đứng ở bên ngoài bất động, Thiên Nguyệt không khỏi có chút kỳ quái: "Sao không đi rồi?"
Diêm Tố cũng không thể nói mình bị ngăn lại được đúng không? Hắn đành phải căng da đầu đi lên, ai biết lần này lại không có bị ngăn lại.
Diêm Tố kinh ngạc nhìn xung quanh bốn phía, tổ tông biết bọn họ muốn tới sao?
Đương nhiên không phải Vu Hoan biết bọn họ muốn tới, là Vu Hoan bảo Dung Chiêu sửa lại trận pháp, trận pháp này là nhận người.
"Dung Chiêu đúng là rất dụng tâm đối với cô cô." Thiên Nguyệt nhìn cột ngọc xung quanh bậc thang, trên đó đa số đều điêu khắc cô cô, nhưng cũng có những bức cô cô và Dung Chiêu đứng chung một chỗ.
"Huynh cũng đối với ta rất tốt." Diêm Tố bắt được cơ hội vuốt mông ngựa.
"Ừ, chỉ tốt với đệ."
Đi lên trên bậc thang, Diêm Tố bị người ta đụng phải một chút, nếu không phải Thiên Nguyệt duỗi tay đỡ hắn, thiếu chút nữa đã lăn xuống dưới bậc thang rồi.
"Kinh Hồng, Tiểu Hoan Hoan bảo ngươi..." Giọng của Linh La đột nhiên im bặt.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1533622/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.