Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)
___
Diêm Tố có chút gấp lại không dám khóc.
Dung Chiêu xuống khỏi giường băng: "Chuyển biến xấu."
Thanh Tiêu nhanh chóng tiến lên kiểm tra cho Thiên Nguyệt.
Sau đó cắt tay mình, đưa máu vào trong miệng Thiên Nguyệt, ước chường tích được nửa chén, hắn mới dừng lại.
"Cần phải tìm được Ninh Ưu." Thanh Tiêu buông tay áo ra: "Máu của ta chỉ có thể áp chế."
"Thanh Tiêu, con mẹ nó ngươi rốt cuộc phong ấn cái gì trong cơ thể của Thiên Nguyệt!" Vu Hoan bỗng nhiên bạo nộ, túm Thiên Khuyết Kiếm chém đến.
Thanh Tiêu không tránh không né, tùy ý để Thiên Khuyết Kiếm chém xuống, khi Thiên Khuyết Kiếm đền gần trán Thanh Tiêu, Vu Hoan chợt ném Thiên Khuyết Kiếm ra.
"Ngươi nói cho ta biết, trong cơ thể nó rốt cuộc là thứ gì?"
"Lần này nó đi đâu?" Thanh Tiêu không đáp mà hỏi lại.
"Núi Trạch Vụ..." Vu Hoan dừng lại, hơi mang khiếp sợ nhìn về phía Thanh Tiêu: "Ngươi..."
"Ta không có phong ấn thứ trong cơ thể nó, chỉ là huyết mạch của nó thức tỉnh mà thôi." Thanh Tiêu vẫn bình tĩnh trước sau như một: "Ninh Ưu có thể áp chế huyết mạch của nó thức tỉnh, ngươi có thể tìm được nàng ấy không?"
Diêm Tố nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, hắn chỉ biết Thiên Nguyệt nằm ở đó, không hề có sự sống nào.
"Ngươi chỉ có thể đứng ở bên ngoài nhìn nó, không được tới gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1533624/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.