Cả người Nam Nhiễm lọt thỏm dưới lớp áo khoác vừa dày vừa rộng, làm cô trở nên mảnh mai, yếu ớt.
Nam Nhiễm sờ môi của mình: "Anh..."
Cô còn chưa nói xong đã bị đối phương kéo vào trong xe.
[Cạch] một tiếng, cửa xe đóng lại.
Chỉ nghe người ngồi bên cạnh cô lãnh đạm ra lệnh: "Lái xe."
Tài xế lập tức đạp chân ga, [vèo] một tiếng đã biến mất trong màn đêm.
Bạch Hổ ngồi ngây ngốc trong xe, vốn là tới để đưa lão đại về nhà.
Nhưng... sao lão đại bị bắt cóc rồi?
Vấn đề là lão đại vẫn đang trong bộ dáng của con trai, không lẽ Thân Đồ thiếu tướng là cong?
Càng nghĩ, Bạch Hổ càng cau chặt mày.
Vốn dĩ Bạch Hổ đã không thông minh, hơn nữa vấn đề này còn vượt qua thế tục quy củ xã hội hiện tại, vì thế dù có nghĩ thế nào Bạch Hổ cũng không hiểu nổi.
Lúc này, Bạch Trạch cười ôn hòa đi tới, mở cửa xe ở vị trí phụ lái ra, rồi bày ra tư thế mời với Hoa Vũ.
Khi Hoa Vũ yên vị trên ghế phụ, Bạch Trạch mới nhẹ nhàng nói: "Tôi nghĩ tối nay Nam tiên sinh sẽ không về nhà đâu."
Bạch Hổ vừa nghe lập tức ngẩng người: "Không được! Tôi nhất định phải đưa lão đại về nhà."
Bạch Trạch vẫn trầm ổn như cũ: "Thực lực của Nam tiên sinh thế nào, hai người hẳn là biết rõ. Nếu Nam tiên sinh đã không muốn làm thì không có ai có thể bắt ép được cậu ấy."
Hắn ta bình thản phân tích giống như chỉ thuận miệng nhắc qua nhưng những điều này đã cởi bỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-dai-lao-lai-muon-tan-vo/1947677/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.