Nam Nhiễm nhắm mắt lại, giơ tay xoa hai huyệt thái dương: "Tiểu Hắc."
[Hả? Có mặt, có mặt.]
"Có vị diện nào dạ minh châu tên Quân Lâm không?"
[hả? Ký chủ, có phải cô đang nằm mơ không?]
Quân Lâm gì? Sao ký chủ lại bắt đầu mê sảng vậy?"
Mí mắt Nam Nhiễm giật giật vài cái: "Ngươi không nhớ? Hắn có hai tròng mắt màu vàng kim, hắn nói mình tên Quân Lâm. Sau đó ta đột nhiên xuyên đến đây."
Tiểu Hắc Long hoàn toàn không nhớ rõ đoạn ký ức này, cũng không biết ký chủ đang muốn nói cái gì.
Trong trí nhớ của nó, ký chủ vẫn luôn ngủ, ngủ ngủ một hồi lại chết luôn... sau đó thì được chuyển tới thế giới này.
Nhưng cái người ký chủ nhắc tới, Quân Lâm, mắt vàng?
Hình như nó có nghe qua ở đâu đó.
Bất quá trong khi hệ thống đang rối rắm khó hiểu thì Nam Nhiễm lại đứng dậy đi ra ngoài.
Cô mở cửa ra, bên ngoài là một hành lang dài, không khí vô cùng yên tĩnh.
Không biết người đại diện của cô đã chạy tới đâu để nghe điện thoại?
Hệ thống nghi hoặc: [ký chủ, cô muốn làm gì?]
Nam Nhiễm trả lời một cách thản nhiên: "Rửa tay."
Không phải nói cô là một người livestream chuyên về mảng ăn uống sao? Trước khi ăn phải rửa tay.
Nam Nhiễm mang giày cao gót màu đen, trên đùi mặc một cái vớ màu đen dài, từng bước từng bước đi trên hàng lang dài nhưng mới đi không được bao lâu, Nam Nhiễm đã đứng lại, trực tiếp cởi giày cao gót ra, để chân trần đi đến toilet.
Lúc Nam Nhiễm sắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-dai-lao-lai-muon-tan-vo/1947975/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.