Vốn dĩ Nam Nhiễm muốn đi tìm Chúc Băng nhưng sự xuất hiện đột ngột của Hỏa Tình đã làm cô thay đổi chủ ý.
Cô cứ ở nhà chờ, sớm muộn gì Chúc Băng cũng sẽ trở về.
Hệ thống thấy ký chủ ngồi trong phòng chờ mãi rồi chờ mãi, có chút nghi hoặc: [ký chủ, cô tìm Chúc Băng làm gì?]
Nam Nhiễm im lặng không trả lời.
Đợi đến tối Chúc Băng mới trở lại, Nam Nhiễm nhìn Chúc Băng chằm chằm, nhìn đến mức Chúc Băng cũng cảm thấy khó hiểu.
Cũng từ ngày này, trước cửa nhà Chúc Băng luôn xuất hiện vài món quà không thể hiểu được, bên trên còn có ghi tên người gửi là Hoắc Tư.
Nếu mỗi ngày nhận được một món quà nhỏ đương nhiên sẽ làm người khác rất vui vẻ nhưng trung bình một ngày Chúc Băng lại nhận được 30 món quà khác nhau.
Sau ba ngày giằng co, Chúc Băng nắm chặt nội y tình thú do Hoắc Tư gửi tới, đồ lót ren đen, hai sợi dây mỏng tanh giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bung ra. Chúc Băng đứng trước cổng, đỡ trán.
Cái tên Hoắc Tư này lại muốn bày trò gì vậy?
Nam Nhiễm ngồi trong phòng khách, hai con ngươi đen như mực nhìn chằm chằm Chúc Băng.
Ánh mắt vô cùng u oán.
Đã tặng nhiều quà như thế, tại sao cô ấy còn không chịu đi tìm Hoắc Tư?
Mặt khác.
Bên kia Hoắc Tư cũng nhận được món quà thứ mười hai trong ngày hôm nay.
Bên trong là một hộp bánh quy nhỏ, bên trên còn viết một dòng chữ, mau tới ăn tôi.
Hoắc Tư nheo mắt nhìn trái nhìn phải,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-3-dai-lao-lai-muon-tan-vo/1947987/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.