Ban đêm, trời trong, gió mát.
Tám giờ mười lăm phút.
Bữa tiệc được tổ chức dưới danh nghĩa của Dạ Cô Tinh được khai mạc.
Những nhân vật nối tiếng đều có mặt, hoàng thất các quốc gia đến chúc, thảm đỏ trải đất, hoa tươi đường hẻm.
Nam thì bắt chuyện, nâng chén với nhau.
Nữ thì nói chuyện phiếm, khen ngợi quần áo, tóc tai.
Mà giờ khắc này, nhân vật chính của bữa tiệc lại làm tổ ở trong phòng nghỉ, đang ngủ rất ngon giấc.
Bên cạnh, một cô bé đáng yêu cũng đang ngoẹo đầu ngủ.
Hai mẹ con nằm cạnh nhau, ngủ vô cùng ngon.
An Tuyển Hoàng vừa bước vào trong phòng, đã nhìn thấy hình ảnh như vậy.
Vợ và con gái của anh…
Ấm áp như thủy triều dâng lên, bao bọc lấy anh, chỉ cảm thấy cả cuộc đời này, nếu có thể bình yên trôi đi như thế, thì còn gì bằng.
Dù là cứ như vậy đứng nhìn xa xa, cả một đời, anh cũng đã vừa lòng thỏa ý.
Từ chưởng quản gia tộc một cách máy móc, đến làm chồng, làm cha, anh mới phát hiện mình cũng có cuộc sống giống như những người bình thường khác.
Mà hết thảy, là Dạ Cô Tinh mang tới cho anh.
“Tinh… dậy thôi em.” Bàn tay ấm áp khẽ chạm vào gương mặt trắng nõn của cô gái, vuốt ve nhẹ nhàng, cảm giác mịn màng trơn láng.
“Em buồn ngủ quá…” Cô khép hờ đôi mắt, giống như nũng nịu.
Bé Húc cũng giật giật, ục ục thì thầm, trở mình, vểnh lên cái mông nhỏ ngủ tiếp.
“Bữa tiệc sắp bắt đầu rồi.”
“Ừm.” Gối lên tay, cô khẽ cọ.
An Tuyển Hoàng bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-5-anh-hau-gioi-giai-tri-trong-sinh/2010488/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.