Editor: Đào Tử
____________________________
Úc Lũy đế quân chớp chớp mắt, con ngươi xám tro sáng ngời nhìn thẳng Bùi Diệp, nét mặt chứa vài phần mềm mại và ỷ lại khó nói nên lời.
"... Tôi có một người bạn... Cũng không thể nói một... Tóm lại chính là một người thân phận rất đặc thù, giống như anh thích đi khắp nơi làm chui, mạo danh thay thế người khác làm việc." Bùi Diệp bị chàng nhìn chằm chằm ba giây, mặt mo không nhịn được đỏ lên, mất tự nhiên tránh ánh mắt chàng, miệng nói liên miên lải nhải, "Nên nói mấy người như thế nào mới ổn nhỉ, không sợ ngày nào đó không giấu nổi nữa, sự việc bại lộ ra?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Úc Lũy đế quân xìu đi.
Khuôn mặt thiếu niên mang nét trẻ con hơi tức giận.
Ánh mắt chàng bình tĩnh, lý không thẳng khí c*̃ng tráng nói: "Phàm là có biện pháp, ai mà muốn làm chui, mạo danh thay thế chứ?"
Bùi Diệp: "..."
Lời này cũng quá quen thuộc.
Có vẻ như người giấy nhỏ nhà mình đã từng lý lẽ hùng hồn nói "Nếu có kinh phí đi công tác, ai lại muốn ăn chùa chứ" y như vậy.
Mặc kệ là người giấy nhỏ hay là Úc Lũy đế quân trước mắt, bản lĩnh và logic chơi xấu của hai người này ngược lại đồng bộ.
Bùi Diệp đau đầu xoa mi tâm, hít sâu hai hơi mới đè xuống sự buồn cười dâng lên.
"Nói đi, tôi nên giúp các anh như thế nào?"
Úc Lũy đế quân và Thần Đồ đế quân mạo danh thay thế làm chui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/2939156/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.