Trương Uyển Diễm ra khỏi phòng em chồng, chân dừng một chút, đưa khay cho người làm rồi đi đến phòng của mình. Lúc sắp đến thì bắt gặp Hổ Nữu từ đối diện đi tới.
– Thiếu phu nhân, cô đến rồi ạ? Nãy đại thiếu gia hỏi em cô đi đâu, em nói tiểu thư có tin vui, cô đang ở chỗ tiểu thư.
– Anh ta đang làm gì?
Trên mặt Trương Uyển Diễm lạnh tanh, nhìn về hướng phòng của mình.
– Đại thiếu gia nói hơi nhức đầu, đang nằm nghỉ, bảo mời lang trung đến khám cũng không chịu, nói nằm nghỉ một chút là khỏe ngay.
Trương Uyển Diễm bảo Hổ Nữu đi xuống, chị ta đi vào trong, đẩy cửa đi vào, trên giường lại chẳng có ai.
Chị ta nhìn quanh.
– Bạch Kính Đường! Có giỏi thì trốn cả đời đi! Lăn ra đây cho tôi…
Phía sau cánh cửa thò ra đôi tay, ôm chặt chị ta lại. Trương Uyển Diễm còn chưa kịp phản ứng thì đã bị người ta hôn lấy rồi.
Chị ta hoảng sợ, bừng tỉnh ra phát hiện là chồng mình thì không chút nghĩ ngợi đẩy ra, tiện tay tát mạnh một cái.
“Bốp” một tiếng, Bạch Kính Đường không đứng vững ngã ngồi dưới đất.
– Em đánh anh à?
Anh ta ôm một bên mặt, khó có thể tin nổi mở to mắt, ngồi dưới đất hét lên với vợ.
Trương Uyển Diễm vẫn chưa hết giận, quệt môi vừa bị chồng hôn, cười nhạt:
– Đánh anh đấy. Không phục à? Đi tìm cha mách đi, rồi ly hôn tôi đi.
Bạch Kính Đường lại ngậm miệng lại.
Vừa rồi anh ta trốn ở trong phòng, chờ đến tối cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-luyen-phu-thanh/28878/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.