Nhiếp Tái Trầm không để cô chờ lâu, rất nhanh đã đến địa chỉ cô báo, vừa dừng xe lại, Bạch Cẩm Tú đã mở cửa xe đi lên, bảo anh lái xe đến hố Thanh Phổ.
Nhiếp Tái Trầm tối nay bận việc, nỗi lòng rối loạn, nghĩ về rồi không biết đối mặt với cô như nào nên mới gọi điện thoại nói không về, ngờ đâu cô lại gọi mình tới đây, dĩ nhiên khó hiểu. Nhưng thấy thần sắc cô cực kỳ khó coi thì không dám hỏi gì, lái xe đi theo dặn dò của cô. Nhưng trên đường thấy cô liên tục giục mình đi nhanh hơn, cuối cùng không kìm được dừng xe lại, quay qua hỏi cô:
– Tú Tú, xảy ra chuyện gì vậy? Muộn thế này rồi em đi phố Thanh Phổ làm gì?
Bạch Cẩm Tú nổi cáu:
– Đàn ông đúng chẳng ai tốt cả. Anh cả em lừa dối chị dâu sống chung với người phụ nữ khác ở phố Thanh Phổ! Giờ người đó đang ở đó.
Nhiếp Tái Trầm ngỡ ngàng.
Bạch Cẩm Tú trần thuật lại lời mà A Tuyên trước đó đã nói với mình.
– Giờ đã muộn thế này rồi mà anh cả còn chưa về nhà, nhất định là đang ở chỗ cô ta.
Nhiếp Tái Trầm nhíu mày.
– Anh còn thất thần làm gì, còn không mau đưa em đến đó.
Bạch Cẩm Tú nghĩ anh cả mình giờ có lẽ đang làm chuyện phản bội chị dâu ở bên đó thì lửa giận trong lòng trào dâng, thấy anh bất động thì hét lên với anh.
Nhiếp Tái Trầm vội vàng quay trở lại, tiếp tục lái xe, rất nhanh đã tới nơi đó. Thấy cô xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-luyen-phu-thanh/28891/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.