Edit & Beta: Thỏ Cô Cô
"Mới không có!"
Lâm Nhụy vội vàng phủ nhận.
Phản ứng của Lục Trạch là trực tiếp liếc nhìn Lâm Nhụy một cái, tỏ vẻ anh còn hiểu biết bộ dáng dâm đãng của cô hơn cả chính bản thân cô.
Được rồi, Lâm Nhụy hiểu bản thân cô đã hoàn toàn không có bất luận hình tượng tốt đẹp đáng nói nào ở trước mặt người đàn ông này.
Tất chân bị người đàn ông dùng bàn tay to cởi từng chút một ra để lộ da thịt trắng tinh như ngọc ở bên trong.
Hai đùi đẹp lỏa lồ vừa thon lại vừa thẳng.
Lục Trạch híp híp đôi mắt, nhớ tới khoảnh khắc 2 đùi đẹp kia quấn lấy eo anh mặc anh đâm thọc bên trong, tư vị đó thật sự là nhớ mãi không quên.
Anh duỗi tay túm lấy một bên gót chân nhỏ mượt mà của cô rồi tinh tế thưởng thức. Bàn chân Lâm Nhụy thon gọn nhỏ xinh, xương cốt cân xứng, vừa non mịn lại vừa trắng nõn, ngón chân giống như vỏ sò, lộ ra màu hồng phấn nhàn nhạt.
Lục Trạch càng xem càng thích, anh cúi đầu xong nhẹ hôn lên mỗi một bộ phận trên chân cô, hơi thở nóng bỏng phả vào gan bàn chân mẫn cảm gây ngứa, chọc Lâm Nhụy nhịn không được mà cuộn ngón chân lại.
"Thật ngứa..." Lâm Nhụy không khống chế được cười ra tiếng.
Cô muốn lùi chân về nhưng lại bị Lục Trạch dùng bàn tay to chặt chẽ bắt được rồi đặt ở trong lòng ngực.
Lòng bàn tay thô ráp không ngừng vuốt ve ở trên da thịt kiều nộn, mang đến cảm giác ngứa ngứa nhột nhột, mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-ru-dan-ong-da-co-vo/262252/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.