Edit: Va
Beta: Su Bà Bà
Ai lợi hại hơn…
Lâm Nhụy theo bản năng hồi tưởng lại trong đầu, những người đàn ông đã làm tình với cô.
Không thể không nói, con người có cao thấp mập ốm khác nhau, thế cho nên khí quan sinh dục của đàn ông cũng giống nhau.
Cô đã gặp qua rất nhiều loại người. Loại thứ nhất, cơ bắp thoạt nhìn rất tráng kiện nhưng kết quả là vừa cởi quần thì thấy cậu nhỏ lại giống như tăm xỉa răng. Còn có loại thứ hai là vừa nhìn qua thì thấy rất lớn nhưng kết quả là trong lúc làm thì đã nửa mềm không cứng nổi…
Dù sao cũng phải nói, nếu thật chấm điểm cho mấy tên đàn ông đã từng ngủ với cô, vậy thì Lục Trạch, Phó Duẫn Thừa và Hàn Vũ tuyệt đối được xưng là thiên phú dị bẩm, xếp hạng 3 người đứng đầu.
Nhưng nếu muốn phân thắng bại giữa ba người bọn họ thì Lâm Nhụy lại không có cách nào kết luận được.
Nhìn Lục Trạch, cô chớp chớp đôi mắt, thật sự không biết nên trả lời như thế nào.
Chần chờ, cô quyết định thành thật trả lời: “Kỳ thật, đều…”
“Ân?”
Lục Trạch mỉm cười, trong nụ cười mơ hồ để lộ ra một tia hơi thở nguy hiểm.
Được thôi.
Lâm Nhụy đành phải nuốt xuống hai chữ “Lợi hại” còn sót lại, sau đó đông cứng sửa lời: “Đều… Không lợi hại bằng anh!”
Vừa nói xong, cô cũng tự phỉ nhổ chính bản thân ở trong lòng, che lại lương tâm mà nói dối.
Lục Trạch cũng mặc kệ có phải là Lâm Nhụy nói thật hay không, tóm lại, anh rất vừa lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyen-ru-dan-ong-da-co-vo/730563/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.