Sau khi trận đấu của bảng B kết thúc, Tiết Mạc đi ăn cơm với Trình Tiểu Ninh, Nhung Tước mời khách, tiện thể chúc mừng Cận Luân và Thái Nghệ Tĩnh lọt vào top 4. Còn bên kia Sở Linh là người mời khách, Tần Thiếu Đình bỏ tiền, một nhóm năm người tới một tiệm không chuyên về tôm hùm đất nhưng mùi vị món ăn lại cực kỳ ngon miệng.
Sau khi gọi món dưới tầng, mọi người lên lầu ngồi xuống.
Sở Linh còn đặc biệt ngồi cạnh cậu trai kia, hỏi, “Vẫn chưa biết tên cậu.”
“Tôi tên Trình Dương, ‘Trình’ trong ‘tiến trình’, ‘Dương’ trong ‘ánh dương’.” Trình Dương giới thiệu bản thân thật cẩn thận.
Sở Linh gật đầu, “Trước đây cậu ở đội tuyển nào? Sao quản lý Thôi lại đào được tới Ám Dạ?”
Sở Linh quả thực không quen với cái tên Trình Dương này, cũng không nhớ đã gặp trong trận đấu nào hay chưa.
Trình Dương có chút ngượng ngùng, “Trước đây tôi ở đội tuyển Nghĩa Chiến, mà team chỉ đánh được vào top 64, ông chủ nuôi hai năm không hồi được vốn nên muốn giải tán đội tuyển. Giám đốc đội tuyển khi ấy rất tốt bụng, sợ rằng đám trẻ con choai choai chúng tôi không còn nơi để đi, cũng không muốn quay về trường học, thế là anh ấy dốc hết sức lực liên hệ với những đội tuyển mình quen, giúp chúng tôi có nơi chốn mới. Quản lý Thôi xem video của team thì tìm tôi nói chuyện một lần, sau đó tôi tới Ám Dạ.”
“Vậy giám đốc đội tuyển trước của cậu đâu rồi?” Có thể suy nghĩ cho từng thành viên, tận lực vì các thành viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quyet-chi-tien-len/517290/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.