Chỉ là hắn nghĩ, nàng nhất định không muốn đâu, cho dù chết, nàng cũng chỉ muốn ở bên nam nhân đó thôi.
Nghĩ đến đây, Bạch Trúc không khỏi càng chôn chặt người trong ngực, cảm nhận được đầu của nàng vì lực tác động bên ngoài, mà áp vào trong ngực của mình, Bạch Trúc bỗng nhiên nở nụ cười, rút đi một thân hoàn khố, nhìn qua thật ôn nhu.
" Là gặp phải bão táp sao? " Nhận thấy bầu không khí yên lặng, Mộc Tịch Bắc mở miệng hỏi.
" Là mưa to, hơn nữa còn là mưa to khó gặp, cũng không biết có thể tránh thoát một kiếp hay không, nếu như không tránh khỏi, nàng sẽ phải chết cùng với ta. " Bạch Trúc khôi phục bộ dáng hoàn khố, chỉ là thời điểm Mộc Tịch Bắc đưa lưng về phía hắn, trong mắt luôn lộ ra sự ôn nhu.
Mộc Tịch Bắc không trả lời, xoa xoa bụng của mình không nói gì.
Bạch Trúc cười nói: " Còn có con của chúng ta."
Mộc Tịch Bắc căm tức liếc Bạch Trúc một cái: " Con của huynh không biết ở trong bụng nữ nhân nào đâu."
" Nữ nhân nào? Chẳng lẽ không phải muội à? " Bạch Trúc trêu đùa.
Mộc Tịch Bắc không để ý đến hắn nữa, chỉ có Ân Cửu Dạ mới là cha của con yêu thôi.
Bạch Trúc bỗng nhiên tựa đầu vào cổ Mộc Tịch Bắc, hãy để hắn phóng túng một lần đi, hắn yêu nữ nhân này, những lúc không gặp được nàng hắn sẽ nhớ nàng đến phát điên, chỉ là đến cuối cùng hắn lại bỏ lỡ một cơ hội như vậy.
Mộc Tịch Bắc toàn thân cứng đờ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ran-ret-thu-nu/546093/chuong-240-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.