Cố Minh Thành ôm Khương Thục Đồng, hai người mệt mỏi mà ngủ.
Ngày hôm sau, Khương Thục Đồng vừa mở mắt đã thấy Cố Minh Thành đang ở mép giường mặc áo sơ mi.
Hôm qua là ngày cuối năm, cô tuyệt đối không nghĩ tới sẽ đón năm mới bằng cách này.
Hiện tại cô đã thực sự thành người của Cố Minh Thành.
Dường như nghe được động tĩnh phía sau, Cố Minh Thành hỏi: “Tỉnh rồi?”
Khương Thục Đồng gật gật đầu, sự đau đớn từ tối qua truyền đến khiến cô nhịn không được nhíu mi một chút.
“Lúc trước em bỏ thai cho nên mới không muốn em.” Cố Minh Thành giải thích.
Cho nên, lúc trước anh mới không có ý niệm muốn Khương Thục Đồng sao? Ít nhất như lúc ở Thượng Hải nếu bình thường hẳn đã muốn cô.
Khương Thục Đồng quay lưng lại, mặt đỏ lên.
“Hôm nay muốn làm gì?” Cố Minh Thành hỏi.
“Về nhà.” Khương Thục Đồng nói hai tiếng này mới phát hiện giọng của mình hơi khàn, hình như hôm qua quá sức mệt mỏi.
“Đưa em đi xem hoa đăng nhé?” Cố Minh Thành nói.
Khương Thục Đồng né tránh: “Em không cần, em không muốn xuất hiện cùng anh nơi công cộng.”
Hải thành không lớn, thế giới cũng rất nhỏ, Khương Thục Đồng sợ gặp người quen sẽ khiến cô vạn kiếp bất phục.
Cố Minh Thành khịt mũi có vẻ coi thường, nói với Khương Thục ĐỒng: “Sợ làm hỏng thanh danh vợ hiền của em? Yên tâm, từ lúc em ở bên cạnh anh cả đời này em sẽ không an bình, anh chính là muốn cho toàn bộ người ở Hải thành biết người phụ nữ của Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2522956/chuong-49-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.