Khương Thục Đồng lười biếng, giống như không thể rời khỏi chiếc sofa, Cố Minh Thành đặt bàn ủi xuống, đưa một tay ra, kéo cô đứng lên, theo quán tính, cả người Khương Thục Đồng nằm gọn trong lòng Cố Minh Thành, hai tay cô co lại, ngẩng đầu lên nhìn Cố Minh Thành.
“Có phải sau này đảm nhận trọng trách làm người phụ nữ gia đình không? Hả?” Cố Minh Thành ôm lấy eo cô rồi hỏi.
Tim Khương Thục Đồng đập thình thịch, mỗi lần ở riêng hai người với cô như vậy, hóc môn đều đang chuyển động, cô có thể nghe thấy tim mình đang đập.
Tay của cô đang di chuyển nhẹ nhàng trên ngực Cố Minh Thành, đôi mắt mộng mơ, có một làn sương mờ, “Người phụ nữ của ai?”
“Em nói xem?”
“Em không biết.”
Ánh mắt Cố Minh Thành hướng về kế bên một lúc, cũng học được cùng với anh rồi? Nhưng quả thực đã làm cảm xúc anh trỗi dậy rồi.
“Không hiểu à?” Cố Minh Thành lại hỏi.
“Uhm.” Khương Thục Đồng vẫn ngước đầu lên, trêu chọc anh.
“Còn không thì thử đi, xem rốt cuộc em là người phụ nữ của ai?” Cố Minh Thành không lên tiếng tung tuyệt chiêu ra.
Khương Thục Đồng vội đẩy anh ta ra, đi ủi quần áo cơ mà, anh ta bạo lực như vậy, cô rất sợ!
Ủi quần áo xong, Cố Minh Thành hôm nay rất mệt, lên giường rồi, cởi quần áo, Khương Thục Đồng đang xoa bóp cho anh.
Gió từ cửa sổ lùa vào, Khương Thục Đồng cảm thấy cuộc sống như vậy rất tuyệt rất tuyệt.
Ngồi trên giường không đủ sức, cô đứng dậy, cong lưng lại, xoa bóp cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2523044/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.