Khi thời niên thiếu, không thể nào yêu một người quá tuyệt đẹp.
Giọng nói và gương mặt của anh ta, mỗi một cử chỉ cười nói, sẽ trở thành một khe rãnh không bước qua được trong tuổi thanh xuân.
Khương Thục Đồng cũng từng mấy lần thử rời khỏi Cố Minh Thành, nhưng mà nhìn lại những người xung quanh, không ai sánh bằng một phần trăm của anh ta, một người đẹp trai ngay trước mắt, những người ở ngay phía sau đều trở thành cặn bã, trái tim của Khương Thục Đồng khó mà dậy lên sóng gió được nữa.
Trái tim của cô ta, đã vì dấu vét nhỏ nhặt của anh ta mà rung động.
Dù cho đã gần ba mươi tuổi, vẫn còn vì anh ta mà có chút động lòng.
Khương Thục Đồng một bên xuống cầu thang, một bên nhìn vào bộ ảnh bên cạnh của Cố Minh Thành, anh ta đã lấy bộ ảnh đó vào trong tay.
Đóng lại.
Lúc nãy Khương Lịch Niên gọi điện thoại đến, là vì bản thân ông ta đã liên quan đến một vụ án, chuyện đơn giản như thế nay, nhưng Khương Thục Đồng lại không có cách đối phó, dù sao cũng không phải nghề nghiệp của cô ta.
Mục đích Khương Lịch Niên gọi điện thoại cho Khương Thục Đồng, chính là muốn cô ta cầu xin Cố Minh Thành.
Khương Thục Đồng chi tiết kể lại sự việc này cho Cố Minh Thành nghe, nhờ anh ta nghĩ cách.
“Cha gọi điện thoại cho em, vì ông ta thấy ngại không dám đến tìm anh!” Khương Thục Đồng thêm vào một câu.
Cố Minh Thành cười, nhíu mày cười nhẹ, không mang mọi thứ xem vào trong mắt, vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2523206/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.