Ngày đính hôn hôm đó, tất cả mọi người của Cố gia đều đi, bao gồm cả Đỗ Nhược.
Bên ngoài váy áo màu đỏ, Cố Tam Nhi mặc một bộ trang phục lông vũ màu hồng phấn, cô thích màu trắng, không thích màu hồng phấn, có điều vào những ngày như thế này, mẹ cô không cho cô mặc màu trắng, Đỗ Nhược luôn luôn cùng cô ngồi phía sau, đang an ủi cô.
Cha và mẹ ngồi một xe, hai anh trai một xe, Đỗ Nhược và Cố Tam Nhi một xe, phía sau còn có hành lý của Cố Tam Nhi chuẩn bị ra nước ngoài, hộ chiếu của cô Cố Minh Thành đã chuyển phát nhanh cho Nam Lịch Viễn rồi.
Cố Tam Nhi vẫn không nói lời nào, nhìn ra ngoài cửa xe.
Lúc tới biệt thự nhà Nam Minh Tuấn, cô từ xa nhìn thấy Nam Lịch Viễn đứng ở đó, hai tay đặt ở đằng sau, đang nhìn đoàn xe của Cố gia chạy tới.
Anh hôm nay mặc một bộ vest màu đen, đặc biệt cao lớn thẳng tắp, đứng ở chỗ đó, dường như là một người quân nhân.
Trái tim Cố Tam Nhi tự nhiên không biết vì sao, đột nhiên chệch mất một nhịp.
Có điều, ngay lập tức xông vào đầu cô là sự không can tâm và không tình nguyện!
Thanh xuân của cô tốt đẹp như vậy, vẫn còn rất nhiều năm để có thể lựa chọn, mặc dù hiện tại hạng mục lựa chọn của cô là con số 0.
Cố Tam Nhi không biết được, rất nhiều đàn ông cô căn bản không để trong mắt, trực tiếp cho qua, cho nên trong mắt cô lựa chọn bây giờ là số 0.
Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rat-yeu-rat-yeu-em/2523269/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.