Trương Sinh và Nhan Linh.
Trưởng môn nhân đời thứ ba mươi hai của phái Thanh Thanh, Nhan Linh, từ vài năm trước đã được kế thừa chức vị trưởng môn từ sư phụ mình, trưởng môn tiền nhiệm Cao Linh, sau khi người cưỡi hạc về trời.
Bởi vì từ nhỏ đã được Cao Linh bồi dưỡng, thiên tư lại hơn người, sớm đạt thành tựu, địa vị so với các sư tỷ sư muội lại cao hơn một bậc. Cho nên sau khi sư phụ quy tiên, chức trưởng môn kia mới rơi trúng người nàng.
Nhưng mà nàng tuyệt nhiên không hề vui vẻ.
Nếu không phải di nguyện cuối cùng của sư phụ để lại cho nàng là chăm lo cho Thanh Thanh, thì có chết nàng cũng không nhận cái chức trưởng môn này!
Công việc thì nhàm chán, sổ sách thì chất chồng, quản lý hơn hai ngàn đệ tử cùng học viên từ ăn mặc ở đi lại. Lại phải lo lắng về sinh ý trong phái, xếp đặt đơn hàng trừ yêu, dầu gạo củi lửa, tất cả đều đến tay nàng!
Tại sao chứ? Chẳng phải ở trên nàng còn có hàng chục các vị trưởng bối hay sao? Chẳng phải vẫn còn một vị thượng tiên nhàn rỗi hay sao? Tại sao tất cả trách nhiệm đều là nàng phải gánh, mà bọn họ lại được vô ưu vô lo, tiêu dao tự tại?
Nàng bận rộn đến mức thời gian tu luyện cũng chẳng có luôn rồi! Chẳng trách sư phụ nàng mặc dù giữ chức trưởng môn hơn trăm năm cũng không thể tân tiến tu vi, cũng bởi vì bị đống công việc này đè cho ngộp chết!
Đã bận rộn như vậy, nhưng gia đình Hoa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ret-tinh-ngan-nam/568969/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.