Chu San ngồi nghiêng người trên sofa, ánh mắt kiên định nhìn về phía trong phòng khách.
Lý Thượng mang cho cô một ly nước ấm.
Chu San ngẩng đầu, nhận lấy ly và nói cảm ơn.
Cô không uống, cầm ly nước và lại nhìn về phía trong phòng.
Lý Thượng không biết nên nói gì, theo lời bạn gái anh ta nói: “nói nhiều dễ sai,” nên anh ta chỉ im lặng.
Một lúc sau Chu San cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng của Lăng Tiêu, cô lập tức đứng dậy chạy đến.
Lăng Tiêu mở rộng vòng tay đón lấy cô rồi nâng cổ tay cô lên nhìn một chút.
Chu San ngẩng đầu “Anh có đánh nhau không?”
Đánh nhau?
Suy nghĩ này có phần ngớ ngẩn.
Lăng Tiêu cười tự giễu “Trong mắt em anh là kiểu người gì vậy? Còn đi đánh nhau?”
Chu San nhếch môi không nói gì, trong mắt cô là sự mơ hồ không thể nhìn thấu.
Lăng Tiêu thở dài, xoa nhẹ lên má cô, an ủi “Chỉ dọa hắn ta một chút thôi mà.”
Rời khỏi câu lạc bộ Lý Thượng tinh ý chào tạm biệt trước và rời đi.
Lăng Tiêu lái xe ra khỏi con hẻm nhỏ, không lên cầu vượt mà rẽ phải, chỉ vài phút sau đã dừng xe bên lề đường.
Không xa là một hiệu thuốc.
Anh tháo dây an toàn “Anh đi mua thuốc cho em.”
Chu San vội vàng nói “Em đi cùng anh.”
Nói xong cô đã tháo dây an toàn và xuống xe trước Lăng Tiêu một bước.
Cả hai đứng trước quầy tư vấn của hiệu thuốc.
Lăng Tiêu cẩn thận nâng tay Chu San lên, kéo tay áo cô lên.
Bác sĩ đeo khẩu trang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rung-dong-khong-the-kiem-soat/871979/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.