Hai anh em đưa người về căn hộ nhỏ nơi cậu ấy ở.
Cao Tử Ngọc là người sạch sẽ, căn nhà nhỏ được dọn dẹp gọn gàng không một hạt bụi, Diêu Bái Thu đỡ cậu lên giường còn Tống Sơ Tình đi rót nước.
Rót xong, Diêu Bái Thu cẩn thận đỡ cậu uống được mấy ngụm.
Cao Tử Ngọc chưa hoàn toàn say, lúc này chỉ nhìn chăm chú vào mép giường, những cảm xúc đè nén nhiều năm như thể cuối cùng cũng có cơ hội tuôn trào nhờ rượu, đáng tiếc là đã quá muộn.
Từ khi còn nhỏ đến khi trưởng thành, cậu đã không còn phân biệt rõ được tình cảm của mình dành cho cô là gì nữa, là thích, là chăm sóc, là yêu thương, dường như tất cả đã trở thành một phần không thể tách rời trong cuộc sống.
Thế nhưng cậu không đủ tốt, cậu không dám xé toang lớp giấy kính đó, sợ rằng một khi xé ra sẽ mất tất cả, dù sao cô từng thẳng thắn từ chối rất nhiều chàng trai mà cô không thích trước mặt cậu.
Cậu biết sẽ có một ngày cô yêu ai đó, sẽ yêu đương, sẽ kết hôn, những đêm khuya yên tĩnh cậu từng tưởng tượng người đó là mình, nhưng mỗi sớm mai tỉnh dậy lại phải chấp nhận rằng đó chỉ là một giấc mộng hoang đường.
Không ngờ ngày ấy lại đến sớm như vậy.
Thật ra cũng có dấu hiệu từ trước, không biết bắt đầu từ khi nào cô thường xuyên nhắc đến cái tên “Chris” trước mặt cậu, khi thì ưu sầu, khi thì ngưỡng mộ, cũng có lúc chửi rủa.
Nhưng bất kể là thế nào người đàn ông đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/rung-dong-ngay-xuan-to-ky/2769480/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.