Ban đầu nói rằng bạc trong nhà phải nộp đủ, đợi đến Tết sẽ may áo may giày, mua thịt cho đám trẻ.
Nhưng mọi người thử nhìn xem, ngoài nhà ta ra, ai mà chẳng có bạc giấu riêng?
Nhìn quần áo ta và đệ đệ mặc, rồi nhìn sang quần áo của bọn họ xems, tổ mẫu dựa vào đâu mà dám nói là 'không thiên vị'?"
"Hôm nay ta không cẩn thận đụng đổ rổ kim chỉ của tam thẩm—không ngờ bên trong lại giấu tận ba quả trứng!"
"Đám gà này vốn do mẹ ta nuôi.
Mỗi sáng tổ mẫu luộc hai quả, tự ăn một quả, quả còn lại thì chia cho Đông Tử và Chiêu Đệ.
Đệ đệ ta chỉ biết đứng bên cửa nhìn, vậy mà chưa bao giờ được chia dù chỉ nửa cái lòng đỏ."
"Cái đó cũng thôi đi!
Nhưng ngay cả số trứng dư thừa, tổ mẫu cũng lén lút đem chia hết cho nhà đại bá và tam thúc!
Hôm nay ta chỉ muốn hỏi một câu—chúng ta rốt cuộc có phải người Triệu gia hay không?"
"Nếu phải, tại sao lại đối xử bất công đến thế?
Nếu không phải, vậy thì mọi người cũng biết chuyện năm đó Dư gia đưa một trăm lượng bạc rồi nhỉ?"
"Số bạc đó vốn dĩ là Dư phu nhân cho mẹ ta vì đã nuôi dưỡng ta.
Vậy thì hôm nay, tổ mẫu cứ lấy một trăm lượng ra đây, để lý trưởng làm chủ, chia nhà chúng ta ra riêng đi!"
05
Vừa nghe ta nhắc đến một trăm lượng bạc, tổ mẫu lập tức tháo giày ra ném thẳng về phía ta.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ruong-nha-ta-mot-mau-ba-phan/1229950/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.