Triệu Duy Trinh say chưa tỉnh táo thay đổi tư thế, chui vào trong chăn đã được Cố Tri Niên sưởi ấm, đưa tay ôm Cố Tri Niên rồi sờ loạn xạ khắp nơi, mạnh mẽ đánh thức Cố Tri Niên tỉnh giấc.
"Triệu Duy Trinh?" Cố Tri Niên còn buồn ngủ hỏi, vừa hỏi vừa muốn đưa tay đẩy Triệu Duy Trinh ra.
Triệu Duy Trinh chịu buông tay mới là lạ - ban đầu anh chỉ là muốn xác nhận có phải Cố Tri Niên thật sự trở về hay không, hiện tại đã xác nhận thành công, còn phát hiện vợ của mình trần truồng lại thơm ngào ngạt. Triệu Duy Trinh không có lý do gì để buông ra.
Thế là Alpha dùng giọng mũi "Ừ" một tiếng, bàn tay làm loạn ngày càng quá đáng. Cố Tri Niên bị xoa lầm bầm hai tiếng: "Anh phát điên cái gì vậy?" Cậu nhéo vào cổ tay Triệu Duy Trinh.
Sự trả thù của Triệu Duy Trinh là véo miếng đệm thịt nhỏ dưới thắt lưng Cố Tri Niên, cũng để lại dấu tay trên đó: "Nghe lời một chút, Cố Tri Niên, cởi quần ra cho tôi."
"..." Cố Tri Niên nghe ra được ý say trong lời nói của Triệu Duy Trinh, cậu dùng sức trở mình trong lòng Triệu Duy Trinh, chuyển thành tư thế bao bọc Triệu Duy Trinh: "Triệu Duy Trinh."
Triệu Duy Trinh cố gắng mở mắt ra: "Chồng đây"
Xem ra là thật sự say không nhẹ. Cố Tri Niên không muốn so đo với một con ma men, cậu kéo tay Triệu Duy Trinh muốn tách anh ra khỏi người cậu, Triệu Duy Trinh giống như cảm giác được điều gì, đưa tay siết chặt thắt lưng Cố Tri
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ruou-anh-dao/2003688/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.