Ngày hôm sau, Triệu Duy Trinh dậy sớm đi làm thì gặp ông Triệu.
Ông liếc mắt một cái đã nhìn ra Triệu Duy Trinh không giấu được mặt mày hớn hở, ông ngồi xuống nhìn Triệu Duy Trinh bưng trà mà trêu ghẹo nói: "Ồ? Đây là dỗ được rồi?"
Triệu Duy Trinh sửa lại cà vạt trên cổ, nhìn về phía ông nội ruột: "Cháu mà đi dỗ cậu ấy sao? Buồn cười."
Ông Triệu cúi đầu thưởng thức trà, không hề để ý tới tên cháu khốn nạn của mình. Triệu Duy Trinh ăn xong bữa sáng xong liền đứng dậy: "Cháu đi làm, nếu ông cảm thấy buồn thì bảo quản gia đi gọi Cố Tri Niên dậy tâm sự với ông."
"Đi đi đi đi, ông nội cháu làm gì đến phiên cháu quan tâm?" Ông Triệu không chút khách khí phất tay đuổi người. Triệu Duy Trinh cũng không nói nhiều nữa, chỉ là bắt đầu ngày làm việc với tinh thần sảng khoái.
Cố Tri Niên người đã khiến cho Triệu Duy Trinh đắc ý sau khi tỉnh lại cảm thấy khóe miệng còn chút đau nhức — tên khốn Triệu Duy Trinh, cho một cây sào liền muốn theo lên trên, vừa đấm vừa xoa vừa dụ dỗ Cố Tri Niên cho anh ăn. Bây giờ tỉnh lại, ngay cả cổ họng Cố Tri Niên cũng đau âm ỉ.
Cậu lê cái thân thể mềm nhũn đi tắm rửa. Dưới ánh sáng trong phòng tắm, Cố Tri Niên nhìn thấy thân thể mình đầy dấu vết. Cậu đối diện với vách tường phòng tắm lại lầm bầm một câu "Tên khốn kiếp", lê dép lê đi ra khỏi phòng.
Sau khi đi ra khỏi cửa phòng ba bước, Cố Tri Niên lui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ruou-anh-dao/2003728/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.