Gần đến kỳ thi cuối kỳ, các môn học đều đã bước vào giai đoạn ôn tập. Ngành giáo dục đặc biệt thiên về học thuộc, phần lớn đều phải ghi nhớ lý thuyết. Quý Vũ khá giỏi mảng này nhưng Vưu Tiểu Minh thì không được như vậy, cậu ta cứ nhìn chằm chằm vào cuốn sổ ghi chép mà cắn móng tay.
Thư viện im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi. May mắn là hai người chỉ cần dùng ngôn ngữ ký hiệu để trao đổi, không cần nói chuyện. Quý Vũ dùng ngôn ngữ ký hiệu chỉ cho Vưu Tiểu Minh cách sắp xếp lại các ý chính, giúp cậu ta dễ ghi nhớ hơn.
Vưu Tiểu Minh học thuộc được một lúc thì lại chơi, cứ thế đến tận 6 giờ, rồi cậu ta giục Quý Vũ tới căn tin ăn cơm. Quý Vũ thở dài, gật đầu thu dọn đồ đạc.
Quý Vũ trả lời tin nhắn của Sầm Chi Hành rồi gắp cái đùi gà to vào bát của Vưu Tiểu Minh. Vưu Tiểu Minh ngẩng đầu nhìn cậu, cậu ta mím môi lặng lẽ ăn.
Từ khi nhập học đến giờ, Quý Vũ lúc nào cũng chăm sóc Vưu Tiểu Minh. Vì muốn tiết kiệm tiền, cậu ta hầu như không gọi món thịt, còn Quý Vũ thì lần nào cũng giả vờ gọi nhầm, sau đó gắp cho cậu ta.
Chẳng mấy chốc, nỗi buồn của Vưu Tiểu Minh tan biến, cậu ta vui vẻ trở lại. Vưu Tiểu Minh gõ chữ hỏi Quý Vũ: [Cậu cấy ốc tai ở bệnh viện nào vậy? Mỗi bên ốc tai ba vạn à.]
Quý Vũ sờ vào thiết bị bên tai mình, chẳng mấy chốc đã bốn năm trôi qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ruou-mo-hoa-tieu-tinh/1415668/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.