Quý Vũ hiếm khi ngủ nướng, mãi cho đến khi mặt trời lên cao cậu mới thức giấc. Cậu rúc mặt vào lòng Sầm Chi Hành cọ qua cọ lại.
"Dậy rồi à?" Sầm Chi Hành vòng tay ôm lấy cậu, nhẹ nhàng vuốt lưng cậu.
Quý Vũ không đeo bộ xử lý âm thanh nên không nghe thấy gì nhưng cậu có thể cảm nhận được lồng ng.ực anh đang rung lên. Chắc anh Hành vừa nói gì đó, cậu chỉ ậm ừ một tiếng coi như đáp lại.
Cậu vẫn còn mơ màng, bàn tay dưới chăn ôm lấy eo Sầm Chi Hành sờ sờ. Không có lớp vải ngăn cách, cả hai đều đang tr.ần tr.ụi, cảm giác thật dễ chịu.
Sầm Chi Hành nắm lấy bàn tay nghịch ngợm của cậu, anh mỉm cười nói vài câu khiến Quý Vũ ngoan ngoãn nằm yên. Chẳng mấy chốc, hơi thở cậu dần trở nên đều đặn, rồi nhanh chóng ngủ lại.
Xem ra tối qua đã quá sức rồi, có vẻ cậu không chịu nổi.
Đến khi Quý Vũ thật sự tỉnh táo đã là buổi chiều.
Cơ thể cậu không thoải mái, tay chân mềm nhũn, cảm giác sau cơn đê mê vẫn còn lảng vảng.
Bên cạnh trống không, cậu hoảng hốt tìm kiếm, trái tim hoảng loạn chỉ khi nhìn thấy Sầm Chi Hành đang đứng trước tủ quần áo mới an tâm trở lại.
Quý Vũ không kìm được mà nhớ lại chuyện tối qua.
Sầm Chi Hành xé bao cao su rồi mang vào. Hàng mày nhíu chặt gợi lên nỗi khát vọng hoàn toàn khác biệt so với thường ngày.
Quý Vũ nín thở, yết hầu khẽ chuyển động.
Bỗng nhiên nỗi sợ hãi mơ hồ trong lòng cậu dần tan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ruou-mo-hoa-tieu-tinh/1415669/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.