Quý Vũ không quá chú ý đến phong cách ăn mặc, chỉ cần thoải mái, ấm áp là đủ. Với cậu, việc mặc áo khoác ngoài với áo phông hay sơ mi đều không có gì khác biệt.
Nhưng rõ ràng là Sầm Chi Hành có yêu cầu riêng, sau khi đến Giang Thành, tất cả quần áo của Quý Vũ đều do anh mua, mỗi bộ đều được phối sẵn, Quý Vũ chỉ việc mặc vào là được.
Quý Vũ dùng tay xoa xoa vải áo sơ mi, dường như nơi đó vẫn còn vương lại hương nước hoa mà Sầm Chi Hành dùng.
Nhìn bản thân trong gương, Quý Vũ thầm nghĩ, hình như là khác thật, áo khoác ngoài của anh đẹp hơn cậu, nếp gấp trông rất đặc biệt, rất phong cách.
"Vậy em đi thay đồ."
Sầm Chi Hành chỉ khẽ "ừm" một tiếng, anh cầm điện thoại lên lướt xem. Quý Vũ ôm áo sơ mi bước vào phòng tắm, Sầm Chi Hành đưa mắt nhìn cậu bước vào trong.
Quý Vũ không nhận ra ánh mắt ấy, cậu từ từ thay áo sơ mi, tay áo xắn lên hai bận— áo có hơi rộng, tay áo dài, đến cả tà áo cũng dài, không vừa với cậu.
Quý Vũ lo lắng nếu mặc áo khoác ngoài sẽ làm áo sơ mi bị nhăn, nhưng cơ thể cậu lại có mùi thơm, là mùi sẽ được ngửi thấy lúc ôm Sầm Chi Hành nên cậu không muốn thay.
Quý Vũ khịt mũi do dự một lúc, cậu không mặc áo khoác ngoài mà chỉ khoác sơ mi của Sầm Chi Hành ra ngoài.
Sầm Chi Hành vẫn chăm chú nhìn điện thoại, không để ý đến xung quanh. Quý Vũ mặc đồ xong, ngập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ruou-mo-hoa-tieu-tinh/1415675/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.