Quý Vũ mệt mỏi tựa trán lên vai Sầm Chi Hành, cậu im lặng rất lâu. Sầm Chi Hành cũng ôm cậu không nói lời nào.
Tóc của Quý Vũ đã dài hơn, mềm mại rũ xuống trán che khuất nét mặt nên không thể nhìn rõ biểu cảm của cậu. Cậu lặng lẽ để Sầm Chi Hành tùy ý làm gì thì làm.
Sau khi kiểm tra, pin của bộ xử lý âm thanh đã cạn sạch. Sầm Chi Hành dứt khoát tháo nó ra, anh nhẹ nhàng tháo một bên trước. Thấy Quý Vũ không chống cự anh mới tháo bên còn lại.
Anh không tìm thấy hộp đựng trong túi áo của Quý Vũ, có lẽ nó đã nằm trong cái áo khoác ở nhà. Nhưng cũng không phải chuyện lớn.
Việc chăm sóc bệnh nhân rất quan trọng. Bác sĩ đặc biệt dặn dò trong 24 giờ đầu phải có người nhà ở bên.
Sau khi an ủi Quý Vũ một lúc, Sầm Chi Hành rời đi mua cơm. Lúc anh quay lại, Quý Vũ vẫn giữ nguyên tư thế chống hai tay lên đầu gối, khom lưng ngồi trên ghế.
Sầm Chi Hành ngồi cạnh Quý Vũ suốt một đêm. Đến khuya, có y tá mở cửa đi ra để tìm Quý Vũ ký giấy khoảng hai ba lần. Anh có thể thấy mỗi lần cửa mở, Quý Vũ đều rất căng thẳng, cơ thể vô thức cứng đờ.
May mắn thay chỉ là ký giấy kiểm tra, không có tình huống gì nghiêm trọng.
Quý Vũ không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Con người đứng trước bệnh tật đều rất bất lực. Trước phòng ICU không thiếu những người nhà bệnh nhân trải chiếu ngủ dưới đất hay nằm nhoài trên băng ghế. Lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ruou-mo-hoa-tieu-tinh/1415695/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.