Mỗi thứ Bảy, thị trấn Miên Trúc lại họp chợ.
Quý Trung Lương sợ cháu trai bị bắt nạt lần nữa nên dù chân vẫn còn đau, ông vẫn xua tay gọi Quý Vũ cùng đeo giỏ tre xuống núi.
Đêm qua vừa có trận mưa nhỏ, sáng sớm sương mù dày đặc, đường phố âm u ẩm ướt.
Vì chuyện của nhà họ Tưởng nên phần lớn các tiểu thương ở thị trấn đều không muốn giao thiệp với ông cháu họ. Suốt dọc đường đến sạp hàng, chỉ có dì Lý là chào hỏi hai ông cháu, còn tiện tay đưa cho Quý Vũ một nắm dâu tằm tươi.
Quý Trung Lương chọc chọc vào lưng đứa cháu đang ngơ ngác của mình, ông hất cằm về phía giỏ tre trên lưng. Quý Vũ như bừng tỉnh, cậu lấy ra một món đồ nhỏ được gói cẩn thận bằng giấy dầu, đưa cho dì Lý.
Dì Lý trách yêu: "Gì đây? Giữa hai nhà chúng ta mà còn khách sáo làm gì."
"Tôi nhớ cháu nhà chị hình như được bảy tám tháng tuổi rồi, làm cho cháu nó một cái vòng gặm nướu, bằng gỗ tiêu đấy. Không phải đồ đắt tiền gì, nhưng dùng được."
Dì Lý cuối cùng cũng nhận lấy, rồi dì lại lấy một túi nhỏ đựng thêm ít dâu tằm đưa cho Quý Vũ, bảo cậu vừa chơi vừa ăn.
Quý Trung Lương liếc mắt nhìn đứa cháu dù thèm thuồng nhưng ngại ngùng không dám ăn, thế là ông bèn ăn trước hai quả, rồi lấy vài quả to nhất lau sạch sau đó đưa cho Quý Vũ ăn.
Dâu tằm cuối tháng Tư đã chín mọng tròn đầy, vừa ngọt lịm vừa thơm.
Quý Vũ cười đến cong cả hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ruou-mo-hoa-tieu-tinh/1415748/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.