Người trẻ tuổi tiếp xúc với các thiết bị điện tử nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của Sầm Chi Hành. Quý Vũ ôm máy tính bảng say mê chơi trò chơi suốt cả đoạn đường. Mới khi nào chém trái cây còn lóng ngóng mà giờ đây cậu đã thành thạo chẳng khác gì dân chuyên, Quý Vũ ghi được hơn hai nghìn điểm, khiến Sầm Chi Hành nhớ đến đứa cháu trai nhỏ mê chơi của chị họ mình.
Sầm Chi Hành đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho việc Quý Vũ sẽ lưu luyến không muốn dừng lại. Nhưng vừa đỗ xe xong, anh còn chưa kịp hỏi là Quý Vũ đã nhấn tạm dừng trò chơi, trả lại máy tính bảng, ngồi im lặng nhìn anh, trông rất ngoan ngoãn, ánh mắt như muốn nói: "Em chơi đủ rồi."
Trong lòng Sầm Chi Hành có hơi bất ngờ nhưng không quá ngạc nhiên. Quý Vũ không phải là đứa cháu trai được cưng chiều từ nhỏ của anh, mà cậu gần như đã khắc sâu sự ngoan hiền vào tận xương cốt.
"Chơi xong ván này đi." Dường như anh dành cho Quý Vũ rất nhiều sự kiên nhẫn. Nếu là đứa cháu trai kia, Sầm Chi Hành sẽ chẳng muốn chờ thêm dù chỉ một giây.
Quý Vũ cũng không để anh đợi lâu. Không rõ là do căng thẳng vì bị người khác nhìn mình chơi hay vì lý do nào khác mà chỉ mới vài thao tác là cậu đã chạm phải "quả bom", thế rồi trò chơi kết thúc.
Dưới chân núi Thương Sơn có một hồ nước hình lá cây, trên bản đồ gọi là hồ Bích Thúy. Hồ nước nằm tĩnh lặng giữa những dãy núi xanh mướt và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ruou-mo-hoa-tieu-tinh/1415749/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.