Năm Truy Dã đặt chân đến Thành phố Điện ảnh phương Nam, cậu vừa tròn mười tám tuổi, cuối cùng cũng đã trưởng thành.
Cậu lang bạt khắp nơi, vừa làm việc vừa tìm đường tiến vào ngành giải trí. Sau một thời gian lăn lộn, cậu cũng dần hiểu được vài quy tắc ngầm trong giới này. Năm đó, mặc dù Chương Tử đã lừa cậu vào đường dây lừa đảo, nhưng có một câu hắn nói không sai—không có quan hệ, không có tài nguyên, muốn vào nghề khó như lên trời.
Không phải là không có công ty săn tìm tài năng để mắt đến cậu. Nhưng hoặc là những công ty vô danh, ký hợp đồng xong chẳng khác nào tự hủy hoại tương lai, hoặc là họ muốn đào tạo cậu thành một idol, bắt cậu đi hát nhảy gì đó.
Cậu từ chối ngay lập tức: "Xin lỗi, tôi chỉ muốn làm diễn viên."
Người tuyển chọn nghe câu trả lời cứng nhắc ấy, bực bội trợn trắng mắt:
"Cậu cứng nhắc quá đấy! Idol nổi tiếng rồi cũng có thể chuyển sang làm diễn viên mà. Cậu nghĩ ở thị trường trong nước, idol có đất để phát triển à? Chẳng qua là công cụ vắt tiền từ fan thôi. Nhưng nếu có danh tiếng, sau này cậu muốn đóng phim cũng dễ hơn bây giờ nhiều!"
Truy Dã im lặng một lát, nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu.
Cậu cố chấp tin rằng mình nhất định phải ra mắt với tư cách một diễn viên. Chỉ có như vậy, cậu mới có thể đi chung con đường với chị.
Vậy làm sao để ra mắt với tư cách diễn viên đây? Những vai diễn có tên tuổi tất nhiên không đến lượt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sa-vao-dem-xuan-nghiem-tuyet-gioi/1438777/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.