Bỏ rơi Tạ Sơ, tôi lại đi chọn mua quà. Cái vị trong trí nhớ kia khá thích hút thuốc, vì vậy tôi chọn mua một hộp xì gà.
Gần đây tôi đang theo đuổi một họa sĩ vừa về nước sau khi đi học bổ túc ở nước ngoài, anh ấy là người tôi quen biết đợt trao đổi học sinh thời trung học, người này tràn ngập hương vị quyến rũ của một quý ông, râu quai nón và tóc mai chỉnh tề, mang theo sự trưởng thành và nội tâm phong phú của một người nghệ sĩ.
Vô cùng mê người, tôi thật sự muốn cắn một điếu xì gà, trói anh ấy vào bồn tắm chơi đến nghẹt thở mới thôi.
Chỉ tiếc thời gian quen biết lúc đó quá ngắn, còn chưa kịp làm gì anh ấy đã về nước.
Hai người bọn tôi gặp lại cạnh công viên suối phun, anh ấy đi lại hỏi tôi có thể trở thành người mẫu cho anh ấy hay không.
Lúc ấy tôi bị ánh mắt ưu buồn của anh ấy mê hoặc, thản nhiên gật đầu. Đợi đến lúc đến phòng vẽ cũng là nhà của anh ấy, tôi mới biết người mẫu trong miệng người này là người mẫu khỏa thân.
Anh ấy cũng có chút lo lắng, hai tay đề phòng, có lẽ là sợ sau đó tôi sẽ mắng to biến thái còn cho anh ấy một đấm.
Dĩ nhiên, tôi là Đàm Dã, Đàm Dã mặt người dạ thú. Tôi muốn ngủ với họa sĩ này, trong lòng chỉ mong tìm được cơ hội cởi quần áo với anh ấy.
Cho nên tôi vô cùng bình tĩnh cởi quần áo của mình, tháo nịt, nhanh chóng trần truồng ngồi trên một tấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sac-dich-huan-tam/2155704/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.