Ho sặc sụa một hồi, cuối cùng Sean cũng chống tường đứng dậy, muốn đẩy y ra để rời khỏi, nhưng lại bị y túm lại.
Gian bên cạnh dường như có người đi vào sử dụng, tiếng nước bắt đầu vang lên.
Trong giây lát phân thần, Sean đã bị y đè lại trên tường, Hawkins cứ vậy mà nâng chân anh lên. Sean mở to mắt nhìn y, mà Hawkins cũng ngẩng đầu nhìn anh.
"Để tôi đi vào."
Sean đương nhiên hiểu được cái gọi là "Đi vào" có ý gì.
Anh thở dài, tính cách của Hawkins ra sao anh rất rõ, không đạt được y sẽ không từ bỏ ý đồ.
Sean ngửa đầu tựa lên tường, nhắm mắt lại.
.......... ..........
Dưới tác dụng của men bia, tất cả lý trí đều rời khỏi anh.
Sự xâm chiếm của Hawkins rất mãnh liệt lại không thể ngăn cản, Sean đành phải tự khuyên bản thân mình thả lỏng thể hội.
.......... .......... ..........
Hawkins không rời khỏi thân thể anh, chỉ gắt gao ôm chặt, hô hấp của hai người dồn dập phả vào nhau.
Gian bên cạnh, tiếng nước chảy đã dừng lại, mành che được kéo ra, anh chàng “hàng xóm” huýt sáo rời khỏi.
Sean tựa bên tai Hawkins, vô cùng nghiêm túc nói: "Lần sau đừng như vậy nữa."
Nhưng ngay trong nháy mắt đó, thứ “vật thể” mềm nhũn còn ở lại bên trong cơ thể Sean lại bành trướng lên, lần thứ hai banh mở dũng đạo đáng thương vừa trải qua đau khổ.
Sean nhắm mắt lại, thấp giọng mắng: "A! Fuck!"
Mà Hawkins lại mở hai chân anh ra, thân thể đổ về phía trước, không biết mệt mỏi hôn lên môi Sean.
Sean bất đắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sach-dan-tinh-anh/1206803/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.