Tối thứ 7 dần trở thành thời gian cố định để 2 người họ thư giãn và tán gẫu với nhau.
Vẫn là đi dạo siêu thị, nhưng không phải lúc nào Tạ Doanh đều luôn có thời gian, nếu hắn không có thời gian thì Giang Phù sẽ giúp hắn đi mua.
Giang Phù vừa đẩy xe, vừa cầm điện thoại, camera hướng về phía các kệ hàng rực rỡ đủ loại, Tạ Doanh nói 1 câu là cậu lại lấy 1 túi, Giang Phù đeo tai nghe, giọng nói của Tạ Doanh rì rì phát ra, trầm thấp mà ôn nhu, làm cho Giang Phù nhớ lại ngày ấy Tạ Doanh ghé sát bên tai cậu nhẹ giọng hỏi: "Hiểu chưa?"
Hai cái má của Giang Phù nhìn bình thường, nhưng hai cái tai lại đỏ chót.
Thực ra cậu rất dễ bị cuốn hút bởi giọng nói.
10 ngày cuối của tháng 12, nhiệt độ xuống thấp hơn, mưa lạnh không ngớt.
Nhưng cơn mưa lạnh không thể dập tắt nổi hào hứng của mọi người đối với ngày lễ. Giáng sinh từ lâu đã trở thành một ngày lễ mang đậm sắc màu, đêm Giáng sinh cũng vậy. Ngày lễ náo nhiệt lan tràn khắp trường học, lúc thường học sinh cấp 3 có rất ít thời gian nghỉ ngơi thư giãn, nên nhân dịp đêm giáng sinh phải đi chơi cho sướng.
Nói thì nghe rất hoành tráng, nhưng đó chỉ là mua loại táo mắc chết người về làm quà thôi.
Giang Phù chỉ có học tập, không có nghĩ tới việc đó, nhưng có một bạn học cố ý tặng táo cho cậu, nên cậu phải tặng lại quà cho bạn.
Bà chủ văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sai-lam-sai-lam-chanh-trap-tuong-ap/506780/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.