Chiếc sườn xám màu xanh da trời in hoa nổi bật, phần nút cài trước ngực chỉ để làm cảnh, vì thật ra phải kéo khóa sau lưng mới mặc được vào.
Văn Cảnh nhẹ nhàng giúp cậu kéo khóa, đến lúc này Bạch Mộc Ninh mới thực sự mặc xong.
Chỉ có điều đường xẻ tà của chiếc sườn xám này lại cao quá thể, cộng thêm hai bên xương sườn chỉ được nối bằng lưới ren, khiến Bạch Mộc Ninh đột nhiên cảm thấy hơi lạnh.
Cậu co rúm vai lại, không rõ là do lạnh thật hay vì hồi hộp nữa.
"Muốn quyến rũ anh thế nào đây?" Văn Cảnh nghiêm túc giữ lấy cổ chân cậu, vừa nghịch nghịch vừa hỏi với giọng chậm rãi.
Cổ chân bị nắm, đột nhiên một cảm giác tê ngứa như dòng điện nhỏ chạy dọc lên từ gót chân rồi lan thẳng đến tim Bạch Mộc Ninh.
Bạch Mộc Ninh giật nhẹ một cái, nhưng Văn Cảnh vốn chẳng cho cậu cơ hội thoát thân.
Mắt cá chân bị nâng cao dần, lớp vải xẻ tà của sườn xám hoàn toàn không đủ dài để che phủ hàng họ nhà cậu.
Bạch Mộc Ninh bắt đầu cuống lên, hấp tấp đưa tay che lại: "Em... em cũng có biết đâu!"
Cậu chỉ biết mặc bộ này để k.ích th.ích Văn Cảnh một chút thôi, chứ dụ dỗ kiểu gì thì thật sự chưa từng có kinh nghiệm.
Lý thuyết có học mấy thì cũng vô ích, phải thực hành mới vỡ lẽ chân lý.
Cổ chân càng được nâng cao lên, thân người cậu cũng phải ngả dần ra sau, nhịp tim vì thế mà đập loạn lên. Bạch Mộc Ninh chống hai tay ra sau, cố gắng lùi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-anh-ay-con-chua-chiu-chia-tay-voi-toi/2382963/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.