"Cần chuẩn bị gì không nhỉ? Có nên sắp xếp hành lý luôn không ta?"
"Có cần mua một đôi giày leo núi không nhỉ? Nhưng mà giờ mà đặt online thì chắc chắn không kịp ship đâu, chỉ có thể ra tiệm mua thôi."
Bạch Mộc Ninh vui đến mức đầu óc quay cuồng, cứ thế tự mình lẩm bẩm, hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Văn Cảnh bên cạnh, cậu thậm chí còn ném luôn lời thề trung thành buổi chiều của mình ra sau đầu.
Nhưng khi nhận ra ánh mắt của Văn Cảnh đang nhìn mình, cậu mới gượng gạo cười trừ, sau đó vội vàng tạm biệt anh.
"Bác sĩ Văn, tạm biệt anh, em vào trong đây."
Bước chân cậu nhẹ tênh, gần như là nhảy lên từng bậc thang đầy hứng khởi. Nếu không phải vì Văn Cảnh vẫn đang nhìn, chắc cậu đã nhảy cẫng lên vì vui sướng rồi.
Được đi chơi, lại còn có Văn Cảnh đi cùng, đây đúng là chuyện đáng mừng nhất trên đời!
Vừa bước vào tòa nhà, bác quản lý ký túc liền lên tiếng: "Người ngoài vào thì phải đăng ký."
Bạch Mộc Ninh hoang mang nghĩ, từ khi nào mình lại thành người ngoài rồi?
Cậu quay đầu nhìn lại thì thấy Văn Cảnh đã bước tới bàn đăng ký, cầm bút ký tên.
Bạch Mộc Ninh cũng lặng lẽ bước tới, không nói gì chỉ yên lặng quan sát Văn Cảnh điền thông tin.
Trên tờ đăng ký ở mục Quan hệ, anh điền hai chữ: Anh trai.
Bạch Mộc Ninh lén lút nhìn Văn Cảnh mấy lần, trong lòng lặng lẽ đánh giá hai chữ anh trai này có bao nhiêu giá trị.
Đăng ký xong, hai người cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-anh-ay-con-chua-chiu-chia-tay-voi-toi/2383006/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.