Qua điện thoại, Trần Gia Hữu có thể nghe thấy tiếng nói chuyện ồn ào ở phía bên này.
Anh hơi ngừng lại, sau đó cất giọng hỏi, “Bạn em đang ở bên cạnh sao?”
Tô Đào ngượng ngùng đáp, “Dạ, nhưng tụi em cũng sắp giải tán rồi, em về ngay thôi.”
Trần Gia Hữu khẽ cười, “Có cần anh đến đón em không?”
Cô chưa kịp trả lời, đám chị em ngồi bên cạnh đã nhoài người đến, nói với người ở đầu bên kia điện thoại, “Dĩ nhiên là cần rồi. Bọn tôi còn chưa gặp mặt bạn trai mới của Tô Đào đây. Anh gì đó ơi, bạn gái anh tối nay uống hơi nhiều, anh không đến là không được đâu đấy.”
Cái đám yêu tinh này lúc nào cũng bạo mồm bạo dạng như thế.
Trần Gia Hữu không có phản ứng gì quá lớn, anh đồng ý rồi lại nói, “Được, phiền cô gửi địa chỉ sang giúp tôi.”
Cúp điện thoại, Tô Đào nhìn qua đám bạn, bất lực lên tiếng, “Ăn nói lung tung.”
“Chậc, trước đó toàn nghe Thịnh Ấu Di khen bạn trai mày là cực phẩm, hôm nay mày phải để cho bọn tao mở mang tầm mắt một chút. Nhưng mà, bình thường tụi bây lúc nào cũng đằm thắm như vậy đó hả?”
Tô Đào ngơ ngác gật đầu.
Đám bạn trao đổi ánh mắt với nhau, ai nấy đều nở nụ cười xấu xa.
Nửa tiếng sau, cuộc chơi kết thúc.
Lúc mọi người rời khỏi nhà hàng, bỗng nhìn thấy một chiếc xe màu đen đang đỗ ở ven đường.
Vừa trông thấy bóng dáng của Tô Đào, Trần Gia Hữu bèn mở cửa bước xuống xe.
Hôm nay trời khá oi bức, anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-em-do-mat-roi/1208234/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.