Tô Đào truyền đạt lại lời của bà Cảnh Mai với Trần Gia Hữu.
Trần Gia Hữu tỏ ý dạo này anh khá rảnh, có thể đến nhà thăm ba mẹ cô bất cứ lúc nào.
Trông thấy vẻ mặt có phần nghiêm túc của cô, anh tiến tới, khẽ hỏi, “Sao thế, em không đồng ý à?”
“Không phải.” Cô rầu rĩ làu bàu, “Đây là lần đầu tiên em đưa bạn trai về ra mắt ba mẹ, nên có hơi căng thẳng một chút.”
“Đừng căng thẳng.”
“Mấy chuyện này cứ giao hết cho anh.”
Đến ngày về thăm nhà.
Bà Cảnh Mai và ba Tô đã chuẩn bị sẵn sàng những thứ cần thiết để đãi khách.
Không để hai ông bà đợi lâu, tiếng chuông cửa ở bên ngoài đã vang lên.
Bà Cảnh Mai vội vàng đi ra mở cửa.
Vừa trông thấy Trần Gia Hữu đứng ngoài cửa, bà Cảnh Mai không sao giấu nổi nụ cười tươi rói trên môi, vui vẻ lên tiếng, “Cuối cùng cũng đến rồi, chờ hai đứa nãy giờ đấy.”
Trần Gia Hữu tay xách nách mang toàn là quà ra mắt, phải nhờ người mang vào giúp.
Tô Tranh từ trong phòng bước ra giúp anh mang quà vào nhà.
Nhìn thấy Tô Tranh bây giờ đã có thể đi đứng bình thường, Trần Gia Hữu quay sang quan sát cậu một lúc, lại hỏi, “Em đã quen chưa?”
Tô Tranh gật đầu, “Vẫn ổn ạ, chút chuyện nhỏ này em vẫn có thể chịu được.”
Trần Gia Hữu rất chu đáo, gần như anh đều chuẩn bị quà đầy đủ cho cả gia đình cô.
Bà Cảnh Mai thở dài, “Con cũng thật là, đến nhà chơi thôi mà lại mua nhiều quà như thế, chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-em-do-mat-roi/1208248/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.