Edit: Thịnh Ái Tư Tư
Tan học ra về, đi trên đường tôi suy nghĩ miên man, và chợt nảy ra ý định về hỏi Ba mình.
A, có lẽ phải tới lúc kể về gia đính Ly Cún một chút. Ly là con gái duy nhất trong nhà. Mẹ tôi là bếp trưởng của một khách sạn khá to, còn Ba tôi làm ở công ty bảo hiểm. Trước đó, ông có du học bên Pháp.
Mẹ tôi hiểu rất kỹ về các món ăn. Bà có thể giảng nửa ngày chỉ với một để tài “làm sao luộc rau muống cho xanh” hoặc giảng nửa tuần về phương pháp nhồi gà. Nghe bà nói, tôi hiểu rằng cả cuộc đời mình chưa ăn món nào đúng nghĩa, vì ẩm thực không chỉ cho no bụng, nó còn là văn hóa, còn là nghệ thuật. Ly vô cùng kính trọng mẹ, nhưng thú thực không hiểu được bà. Phần lớn cuộc đời, Ly vừa nhai vừa gõ bàn phím, hoặc vừa ăn vừa xem ti vi hay nói chuyện điện thoại. Ly chưa kịp phát hiện ra sự tinh tế, sự cao quý của món ăn thì nó đã chui vào bụng.
Đặc biệt với tư cách nữ sinh, tôi chả hiểu vì lý do gì, những món ăn càng khả nghi càng hấp dẫn.
Hãy nhìn những trái cóc gọt vỏ ngâm trong thứ nước xanh lè lè. Hãy nhìn những miếng xoài cắt dài dài để gần chai muối ớt, hãy nhìn những thanh bò bía được cuốn bằng những tờ bánh tráng tẩm nước lã bên trong có những cọng hành tẩm với nước bọt của bọn kiến, bọn ruồi.
Dù nữ sinh xuất sắc hay nữ sinh dốt nát tơi bời, dù nữ sinh điểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-thay-khong-mai-teen-teen/384711/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.