Tám tháng sau.
Bãi đỗ xe Câu Lạc Bộ tư nhân Mị Hoặc.
"Đừng chạy, bắt lấy cô ta!"
Cùng với tiếng kêu, tiếng bước chân phía sau dần dần tới gần.
Hứa Tiễu Tiễu vừa ôm bụng bầu của mình, vừa linh hoạt thần tốc chạy lên phía trước.
Đôi mắt đen như mực dạo qua một vòng, cuối cùng ngừng ở một chiếc trên xe phía trước.
Chủ nhân của xe vừa mới lên xe, lái xe đang cung kính mà chuẩn bị đóng cửa.
Mắt Hứa Tiễu Tiễu sáng lên, "Vù" tiến lên, nhanh nhẹn chui vào, đặt mông ngồi ở trên ghế sau, "Nguy hiểm, nhanh lên, lái xe! Nhanh..."
Đang nói lại nhìn vào người đàn ông trên xe, hơi ngừng lại.
Anh mặc một chiếc áo sơmi màu trắng, có một loại tôn quý giống như vua, quanh thân bao phủ một tầng hơi thở bá đạo, người nào muốn sống chớ lại gần.
Ngữ khí của Hứa Tiễu Tiệc không tự giác trở nên khách khí: "Tiên sinh, tôi cũng sắp sinh, có thể phiền ngài đưa tôi đến bệnh viện hay không?"
Người đàn ông khẽ nâng mắt phượng, trong veo mà lạnh lùng nheo mắt nhìn cô, đôi môi mỏng lạnh lùng phun ra hai chữ: "Không thể."
Cái gì?
Người bình thường nghe nói như thế, không phải nên lập tức lái xe sợ cô gặp chuyện không may hay sao?
Người này sao lại không có lòng thương người như vậy!
Cô nhíu mày, lo lắng quay đầu nhìn về phía bên ngoài, vừa vặn nhìn thấy ba bốn bảo vệ áo đen xông tới, nhìn thấy họ đứng bên ngoài chỗ cửa với người lái xe, soi mói nhìn vào trong xe.
Không xong rồi!
Hứa Tiễu Tiễu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-van-cu-luon-thich-em/1868265/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.