Hứa Tiễu Tiễu bĩu môi.
Quay đầu, ra vẻ khó xử thở dài, "Tiên sinh, tôi biết tôi chiếm tiện nghi của anh, anh muốn tôi chịu trách nhiệm với anh, nhưng tôi là người phụ nữ có thai mà, mà còn lập tức sắp sinh, anh cũng không để bụng sao?"
Vừa nói, vừa muốn nâng bụng mình, nhắc nhở anh.
Nhưng trong tay lại không còn.
Hứa Tiễu Tiễu kinh ngạc cúi đầu, mới phát hiện cái bụng của cô vậy mà "biến mất" rồi!
Lại ngẩng đầu, liền nhìn thấy người đàn ông chỉ vào một cái gối ôm ở phía sau, gằn từng tiếng, nghiến răng nghiến lợi mở miệng nói: "Mang theo "con yêu" của cô, cút!"
Hứa Tiễu Tiễu:...!!
Lái xe đứng bên ngoài xe, cảm thấy không khí bây giờ xấu hổ cực kỳ, nếu anh ta là bé gái này, sẽ hận không thể tìm cái hố chui vào.
Nhưng ý nghĩ này mới lóe ra, chỉ thấy cô gái làm ra một bộ dạng vui mừng nói: "Con anh ra rồi! Oa ~ chúc mừng anh, làm cha vui vẻ!"
dứt lời, cô vung chân chạy như điên, trong nháy mắt liền biến mất ở phía trước.
Lái xe:...!
Lại nhìn ông chủ, quả nhiên, chỉ thấy ánh mắt anh nhìn chằm chằm gối ôm kia, như là muốn phun ra lửa vậy!
Hứa Mộc Thâm quả thật là vô cùng tức giận.
Lớn như vậy, anh lại vẫn chưa bao giờ bị người ta trêu đùa như vậy!
Ngón tay mò mẫm lên môi, mày kiếm của anh nhăn lên, trong đôi mắt lạnh lẽo hiện lên một tia nghi hoặc.
Trên người cô gái mang theo một mùi hương rất riêng biệt, mà lại làm cho anh cảm thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-van-cu-luon-thich-em/1868267/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.