Dáng người cao ngất, tỏa ra khí chất lạnh lùng, mặc dù là cách một khoảng cách, Ha Tiễu Tiễu cũng cảm thấy hết hồn!
Cô mạnh mẽ xoay người, theo bản năng che mặt mình, trốn ở sau xe.
Anh làm sao có thể xuất hiện tại nhà họ Hứa?
Chẳng lẽ...
Ý nghĩ mới lóe ra, liền nghe thấy quản gia giới thiệu nói: "Cô chủ, đây là Hứa tiên sinh, cũng là người cầm quyền xí nghiệp của gia tộc."
Quả nhiên!
Đây có tính là oan gia ngõ hẹp không?
Nghĩ đến bản thân mình sau khi trêu đùa đối phương "làm cha vui vẻ", khuôn mặt trầm mặc u ám kia, Hứa Tiễu Tiễu không nhịn được toát mồ hôi đầm địa.
Lúc ấy là cảm thấy thái độ của người đàn ông kia quá cao ngạo, đối với một "Phụ nữ có thai" đều không có lòng thương người, cho nên không nhịn được cái miệng.
Cô trốn kĩ, lặng lẽ quan sát bên kia, chỉ thấy người đàn ông không chớp mắt, đi nhanh vào trong biệt thự.
Tạm thời nhẹ nhàng thở ra, Hứa Tiễu Tiễu nhìn quản gia, ấp úng hỏi: "Chú Vinh, tôi.. Tôi có quan hệ gì với anh ta?"
Quản gia nhíu nhíu mày, sau khi suy nghĩ một chút, mới mở miệng: "Coi như anh cả của cô."
Hứa Tiễu Tiễu nhíu mày, anh là anh, vì sao là "Coi như"?
Quản gia nghi hoặc mở miệng: "Hôm nay tiên sinh dường như có chút không vui, cũng không biết người nào chọc tới cậu ấy rồi."
Hứa Tiễu Tiễu:... Nếu cô không đoán sai, hẳn là cô.
Quản gia tiếp tục dặn dò, "Tiểu thư, tôi có thể nhắc nhở cô, muốn được thoải mái ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-van-cu-luon-thich-em/1868273/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.