Những lời này hỏi tới, tim Hứa Tiễu Tiễu liền trở nên đập nhanh, ngay sau đó khiến cô cảm giác giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Trong nháy mắt, không khí trong xe trở lên đầy gượng gạo.
Cô nhìn anh chằm chằm, lúc này đầu óc trở nên trống rỗng.
Hỏi những câu này chỉ là muốn chọc vào điểm người đàn ông kia nhìn lén cô.
Nhưng hỏi xong là muốn anh trả lời cái gì?
Cảm giác lo lắng dần dần tràn ngập toàn thân.
Như là không khí trong phổi đều bị rút hết.
Cô nuốt nước miếng nhìn anh.
Anh nghe nói như thế, hơi có chút tạm dừng.
Sau đó từ từ nghiêng đầu sang chỗ khác, chống lại con ngươi sáng ngời của cô, trong đôi mắt đen lay láy sâu thẳm một chút.
Hứa Tiễu Tiễu liền nghe đến anh mở miệng gằn từng tiếng: "Tôi đang nhìn... Kính chiếu hậu."
Hứa Tiễu Tiễu:...
Thân thể của cô giống như hóa đá, cứng đờ ở đó.
Trên mặt cười cũng trở nên xấu hổ.
A a a a!!
Cuối cùng cô suy nghĩ cái gì lại cho rằng anh nhìn lén cô?
Làm sao bây giờ?
Cô rất muốn đào một cái lỗ chui xuống!
Lúc đang tự hỏi chính mình, anh vươn bàn tay đặt trên đầu cô, khiến cô nhìn anh chằm chằm, nhìn về phía cỏ xa trước kính chiếu hậu.
Lúc lái xe cần quan sát phía sau xe.
Hữa Tiễu Tiễu chưa từng học lái xe nên cũng không hiểu lắm.
Nhưng người thông minh lập tức hiểu cái gì.
Nụ cười trên mặt anh càng thêm xoắn xuýt vài phần.
Sau đó, cảm giác được bàn tay đặt trên đầu cô vỗ nhẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-van-cu-luon-thich-em/1868405/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.