Rối rắm cả đêm, Hứa Mộc Thâm rốt cuộc cũng không có tìm Hứa Tiễu Tiễu.
Ngày hôm sau, anh ăn mặc chỉnh tề, đẩy cửa phòng ra, liền nhìn thấy Hứa Tiễu Tiễu chờ ở ngoài cửa.
Thấy anh, cô gái lập tức vẫy vẫy móng vuốt, cười rất lộng lẫy, răng nanh đều hiện ra: “Anh cả, buổi sáng tốt lành!”
Hứa Mộc Thâm:……
Nghĩ đến cuộc điện thoại của Ninh Tà tối hôm qua, anh có chút xấu hổ.
Ho khan một tiếng, anh mở miệng: “Tối hôm qua……”
“Anh cả, không cần giải thích, tôi đều hiểu!”
Một câu, làm cho Hứa Mộc Thâm nhẹ nhàng thở ra.
Cho rằng cô đã biết, cái đó là do Ninh Tà đưa cho anh, nhưng không nghĩ tới……
Hứa Tiễu Tiễu nghiêm trang, anh em tốt vỗ vỗ vai của anh, đè thấp thanh âm mở miệng nói: “Tôi đều hiểu! Trong nhà có quy củ, anh từ nhỏ không có tiếp xúc với phụ nữ, đều là người trưởng thành, nhu cầu sinh lý, tôi hiểu!”
Hứa Mộc Thâm:……!
Cô biết cái gì?
Ninh Tà tặng cái quái quỷ gì, mà làm cho cô nói ra lời này?
Anh giật giật khóe miệng, muốn giải thích, “Cái kia không phải tôi……”
“Đúng đúng đúng, không phải anh, tôi biết, tôi hiểu!” Hứa Tiễu Tiễu vỗ ngực, một bộ dáng hào khí, còn vươn tay lên miệng mình làm ra một cái khóa kéo “Anh yên tâm, tối hôm qua tôi ở trong phòng anh cái gì cũng chưa nhìn đến, tôi cũng sẽ không nói với ai đâu!”
Hứa Mộc Thâm:……!!
Trong miệng nói hiểu, nói rõ ràng, nhưng cái mặt lại có biểu hiện đang xem kịch vui là ý gì đây!
Hiện tại anh có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sao-van-cu-luon-thich-em/360818/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.